Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 23 tháng 5, 2011

TẠ LỖI


Ba ơi thôi đã đi rồi
Đường xa dịu vợi ngậm ngùi lòng con
Nửa vành trăng khuyết đầu non
Theo bên khung cửa dặm mòn sơn khê
Thế là hết, ba về với mẹ
Con không còn nặng nhẹ lời than
Còn dòng nước mắt muộn màng
Lăn trong nuối tiếc ngỡ ngàng đêm sâu
Ba từ lúc ốm đau già yếu
Lủ con thì bận bịu thê nhi
Một mình đuổi tháng ngày đi
Đêm thì trăn trở ngày thì buồn hiu
Con sớm chiều miếng cơm miếng nước
Ba lúc thì miếng được miếng không
Rờ tay, nghe dặn xót lòng
Phút chia li thể được đong đếm rồi!
Cầm nước mắt đêm ngồi tiên tiếc
Biết mai về giả biệt sao đây!
Lúc đi người đã thế này
Lúc về chắc đã thân gầy chờ con!
                                                    12/4/2011

Thứ Sáu, 4 tháng 3, 2011

GỞ I CON


Soi gương tóc đã bạc rồi
Con còn nhỏ dại, đường đời chưa qua
Gởi con: trọn tấm lòng cha
Học hành cố gắng phúc nhà mẹ mong
Mai sau nên vợ nên chồng
Anh em hòa thuận ấm trong êm ngoài
Mẹ con vất vả thân gầy
Nuôi con cơ cực , tháng ngày gió sương
Đừng làm lòng mẹ vấn vương
Chút tình mẫu tử con thương mẹ nhiều

                                       Qui nhơn,xuân Đinh hợi
                                             Nguyễn quốc Khánh

THƯƠNG VỢ

Lặn lội thân cò mấy bến sông
Nuôi con,nuôi lợn với nuôi chồng
Đôi quang bánh tráng bao ngày hạ
Một thúng kẹo cà những gió đông
Nửa gánh Giang- sơn bao nặng nợ
Hai con Đại-học dể gì công
Cha mẹ thói đời ăn ở bạc
Có chồng hờ hững cũng như không


Xin lỗi cụ Tú mượn cụ hai câu kết
Không còn ý nào hay hơn được

 Nguyễn Quốc Khánh-Đinh hợi